[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn / Chương 84: Một phòng hai giường
[VKOOK Fanfic] Kim Tổng, Vợ Ngài Muốn Ly Hôn
  • Thế nhưng, Min Yoongi lại không biết rằng Park Jimin không lập tức rời đi, mà chỉ đứng im tại chỗ nhìn bóng lưng của cậu một hồi lâu, vẻ mặt như có điều suy tư.
  • Min Yoongi trở về nhà, việc đầu tiên cậu làm là đến phòng tắm, xả nước nóng vào bồn. Dù lúc nãy đã tắm ở chỗ chơi bóng, nhưng cậu vẫn cảm thấy chưa đủ sạch, ngâm mình trong bồn mới là thoải mái nhất.
  • Chơi thể thao thật tốn nhiều sức lực, khiến cả người cậu đều đau nhức mệt mỏi. Cậu thở một hơi thật dài, nhẹ nhàng với tay lên kệ lấy một cái bình thủy tinh nhỏ rồi nhỏ từng giọt tinh dầu vào nước tắm.
  • Hương thơm của tinh dầu bỗng chốc lan tỏa thơm ngát cả căn phòng, đồng thời làm đầu óc thật thư thái. Lúc Min Yoongi đặt lọ tinh dầu trở lại, nhìn thấy màn hình điện thoại đột ngột vụt sáng rồi tối đen, hình như có thông báo. Cậu lau tay vào khăn tắm rồi cầm lấy điện thoại lên nhìn, là tin nhắn của Park Jimin gửi tới.
  • Park Jimin gửi một tệp đính kèm gồm các thông tin chi tiết về vé máy bay, khách sạn, địa danh du lịch… Sau đó, một tin nhắn khác được gửi tới.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Khách sạn chỗ tôi đặt hết phòng rồi, chỉ còn một phòng cho hai người, cậu chịu không?
  • Tay của Min Yoongi khẽ run lên.
  • Một phòng hai người?
  • Đùa gì vậy?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Một phòng hai người?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Ý anh là một phòng hai giường?
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Đúng vậy
  • Dù sao, Park Jimin cũng không hứng thú với cậu, chắc sẽ không có chuyện gì xảy ra đâu.
  • Suy nghĩ một chút, ngón tay cứ ngập ngừng mãi trên bàn phím, cho đến khi bên kia chịu không nổi nhắn thêm.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Không được sao?
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Được
  • Thôi kệ đi, cả hai đều là người trưởng thành, sợ gì chứ?
  • Khi hai người cùng đặt chân lên núi đã là chuyện của một tháng sau.
  • Park Jimin và Min Yoongi, mỗi người đều mang theo ba lô du lịch của mình khoác trên vai.
  • Park Jimin nhìn Min Yoongi vừa đi vừa thở hổn hển, tốt bụng kéo ba lô của cậu sang phía mình.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Đưa đây tôi phụ cho?
  • Min Yoongi khẽ liếc hắn, giọng nói có chút không vui.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Không sao, tôi nào có yếu đuối đến thế?
  • Park Jimin tưởng mình lại chạm vào lòng tự ái của cậu, lúng túng gãi đầu giải thích.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Tôi không có ý gì đâu, chỉ là tôi thấy cậu có vẻ mệt nên mới ngỏ ý muốn giúp
  • Khóe môi Min Yoongi giật giật.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Cái này thì có gì nặng nhọc chứ?
  • Cuối cùng trời đã ngả về chiều, theo dự định của Park Jimin, bọn họ bắt đầu leo núi từ tờ mờ sáng, đến nay đã đi được kha khá, vừa vặn trước mặt là khách sạn nhỏ được hắn đặt từ một tháng trước.
  • Quang cảnh dọc theo hai bên đường cây cối um tùm, ven đường còn có thể thưởng thức một vài kiến trúc xưa cũ. Cả hai leo núi suốt một ngày trời cũng không chán, bởi bọn họ tán dóc cả đường, nội dung nói chuyện cũng ngày càng phong phú.
  • Sau đó, cả hai ghé tạm một quán ăn để ăn tối, rồi mới đi tới khách sạn tìm phòng đã đặt.
  • Khi mở cửa bước vào phòng, Park Jimin không kiềm chế được chửi thề một câu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Má nó!
  • Khó trách lý do hắn chửi thề, đổi là Min Yoongi, cậu cũng cảm thấy muốn rời khỏi đây ngay lập tức.
  • Rõ ràng là đặt phòng hai giường, thế mà lại là phòng đơn một giường. Bày biện nội thất cũng cực kỳ sơ sài, chỉ có một tủ quần áo nhỏ, một cái bàn với hai cái ghế ngồi và một phòng vệ sinh nhỏ như cái lỗ mũi. Ngoài những thứ đó ra thì không còn gì khác.
  • Lục Dương vừa tức giận vừa xấu hổ, vội giải thích.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Xin lỗi, rõ ràng một tháng trước lúc tôi đặt, họ để ảnh đẹp lắm, ai ngờ hiện thực lại…
  • Park Jimin cũng không trách hắn, chỉ bất đắc dĩ nhún vai.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Không sao, cũng không phải lỗi của anh
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Dù sao chúng ta cũng đã đặt rồi, bây giờ mà trả phòng có lẽ tối nay phải ngủ ngoài trời mất
  • Lục Dương cảm thấy lời cậu nói thật đúng, đành thở dài gật đầu.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Chịu thôi vậy
  • Park Jimin đặt mình nằm xuống giường, cảm giác vừa bất tiện vừa khó chịu cực kỳ. Hắn sinh ra vốn to con hơn người khác, vóc người to lớn lại cường tráng như một con gấu bự, vì vậy đối với cái giường vừa nhỏ, vừa ọp ẹp này căn bản không phù hợp với hắn. Ngay cả chân còn không thể duỗi thẳng, quay qua quay lại vừa trở mình một cái đã xém té xuống nền đất.
  • Min Yoongi nằm cạnh hắn, dù đối lưng nhưng chỉ cần nghe thấy âm thanh cọt kẹt phát ra sau lưng, liền biết rõ đối phương đang khó chịu chỉnh tư thế liên tục. Cậu cũng không nói gì, chỉ âm thầm khẽ nhích người qua một chút để hắn ngủ thoải mái hơn.
  • Park Jimin bên kia biết mình gây ồn ào, gãi đầu giải thích.
  • Park Jimin
    Park Jimin
    Xin lỗi, tư thế ngủ của tôi không được tốt lắm
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Không sao đâu
  • Min Yoongi trong bóng tối nhắm tịt mắt, giọng nói nhẹ nhàng vang lên.
  • Min Yoongi
    Min Yoongi
    Ngủ đi, mai còn phải dậy sớm nữa
  • Sau đó, bầu không khí bỗng chốc im lặng, nhưng cả hai đều không ngủ được. Min Yoongi cảm nhận được hơi thở nóng ấm ngày càng dồn dập của Park Jimin phun vào cổ. Cậu muốn đổi tư thế, khẽ cử động, không ngờ mông của cậu lại chạm phải chỗ đó của hắn.
  • Cũng chính tại thời khắc này, Min Yoongi liền phát hiện Park Jimin…
  • Hắn, hắn… Sao hắn đột nhiên lại có phản ứng?
14
Chương 84: Một phòng hai giường